Showing posts with label cảm động. Show all posts
Showing posts with label cảm động. Show all posts

Friday 20 September 2013

BẠN CÓ BAO NHIÊU NGƯỜI BẠN?


Một cụ già quay qua tôi và hỏi: “Cô có bao nhiêu người bạn?”. “Sao cụ lại hỏi vậy, tôi có 10 hay 20 người bạn, nhưng tôi chỉ nhớ tên được vài người thôi”.

Tuesday 3 September 2013

Bao nhiêu?

Bao nhiêu ? Một câu hỏi liên quan đến số lượng.
Có những điều vượt ra khỏi tầm tay của chúng ta, nhưng rất nhiều điều tùy thuộc vào quyết định của chính chúng ta.
Thí dụ : như nỗi nhớ, tình yêu, khoảng cách, tình bạn, cảm thông, tha thứ … Như nước mắt, nụ cười, nắm tay, chờ đợi và im lặng…


Friday 12 April 2013

NHỮNG CÂU CHUYỆN RẤT NGẮN NHƯNG DƯ ÂM CÒN LẠI RẤT DÀI

[Truyện thứ nhất] - TÔ PHỞ BA NGÀN

Thằng bé mặc bộ quần áo rách phong phanh bước chân sáo trên đường mặc gió lạnh. Nó ghé vào một hàng phở nhỏ, nghèo nàn bên góc phố, đường hoàng nói lớn:
- Dì bán cho con tô phở ba ngàn đem về.
Bà hàng phở nhìn nó rồi lại cúi đầu xuống.
Tưởng bà không nghe, nó nhắc lại to hơn:
- Dì bán cho con tô phở ba ngàn đem về.
Nào ngờ, bà mắng xối xả:
- Tao không bán. Mới sáng mà mày đã tới ám tao hả thằng ăn mày! Mua ít vậy sao tao bán?
Nó cúi gằm mặt, nắm chặt mấy tờ bạc lẻ nhàu nát trong tay rồi lầm lũi bước đi. Nó chỉ muốn mua cho mẹ một tô phở nóng, nên để dành mãi từ số tiền ít ỏi bán vé số hàng ngày. Mẹ nó đau.
.
Cảm nhận: Có những thứ đối với chúng ta thì quá đỗi bình thường, nhưng với người khác chỉ có thể có được chúng trong mơ...Hãy nhìn bao quát hơn về cuộc sống và con người xung quang mình để biết yêu cuộc sống và biết trân trọng những gì chúng ta đang có hơn!



Friday 5 April 2013

Con chết mẹ có buồn không?


Mùa đông những cơn gió lạnh đang gào thét, rít mạnh trên những cao nguyên đất đỏ badan. Ở nơi đây mùa hè nắng gay gắt như muốn làm mọi thứ bốc cháy, mùa đông thì lạnh thấu xương cùng những cơn gió giữ dội. Thằng bé cố kéo cao cổ áo thêm một chút cho bớt lạnh. Nó lần mò đám lá khô dưới những gốc cây cà phê, để tìm những quả cà phê còn xót lại của vụ thu hoạch rụng xuống lẫn vào đám lá khô. Hôm nay được ít quá, ngày nào cũng có người đi mót nên cũng chẳng còn được bao nhiêu. Trời tối dần gió càng rít mạnh hơn, nó muốn tìm thêm nhưng cũng chẳng nhìn thấy gì nữa, những người đi mót cà phê cũng đã về hết. Nó quay đầu bước về nhà thế nào nó cũng bị mắng.