Wednesday 8 May 2013

Sự thật và dối trá

Đời này sang đời nọ, Giả Dối và Sự Thật luôn đi cạnh nhau, chúng thường tranh cãi xem ai có ích hơn cho đời. Một lần, cả hai quyết định đi hỏi mọi người. Giả Dối chạy lên trước, theo những con đường nhỏ ngoằn ngoèo, gặp hang hốc, khe núi nào cũng rẽ vào.
Ở đâu có Giả Dối, hình như mọi người cảm thấy dễ chịu, thoải mái, nói nói, cười cười. Còn khi Sự Thật xuất hiện, nhiều người mặt mày bỗng ủ ê, họ tránh nhìn vào mắt nhau. Bởi vậy có kẻ nói "Sự Thật, anh chỉ làm cho chúng tôi lo lắng. Anh bắt chúng tôi phải nghĩ, phải đấu tranh, đôi khi còn phải hy sinh..."."Bây giờ chúng ta cùng đi lên đỉnh núi, nơi có những làn tuyết trắng tinh, những dòng suối mát rượi, nơi cư ngụ vĩnh cửu của những sự nghiệp công bằng bất tử ...".Giả Dối nghe đến đây cảm thấy hốt hoảng. Nó không dám ngước nhìn những gì cao cả, vì sợ ánh mặt trời ...


Có câu chuyện kể rằng:Một hôm, Sự Thật và Dối Trá gặp nhau tại một ngã ba đường. Hai bên trao đổi với nhau về cuộc sống. Quần áo xốc xếch, gương mặt bẩn thỉu, Sự Thật tâm sự: - Cuộc sống của tôi ngày càng bi đát, đã ba ngày nay tôi không có một hạt cơm. Nơi nào tôi đến thì nơi đó tôi cũng như bạn bè của tôi đều gặp rắc rối, nếu cứ thế này, tôi không biết phải đi về đâu.
Với cái nhìn đắc chí, sự Dối Trá liền lên lớp: - Anh đừng than thân trách phận làm gì. Nào, hãy đi theo tôi, anh sẽ được ăn sung mặc sướng. Họ dắt nhau vào phòng ăn của một khách sạn sang trọng. Sau khi đã ăn uống no nê, mọi người đều lui về phòng mình. Nhưng sự Dối Trá vẫn chưa chịu trả tiền, hắn nài nỉ Sự Thật ngồi nán lại. Vừa thấy một nhân viên khách sạn đi qua, hắn đập bàn và la lớn: - Tôi đã trả tiền cho một người hầu bàn lâu lắm rồi, chừng nào các ông mới mang tiền thối lại cho tôi. Nhân viên liền đi tìm người hầu bàn để hỏi chuyện. Người hầu bàn cho biết anh không hề nhận bất cứ đồng bạc nào. Sau một hồi cải cọ, gây sự  Dối Trá mới rút tiền ta trả rồi la lớn: - Thôi được, tôi trả thêm tiền một lần nữa đây, mang lại tiền thối cho tôi gấp. Sợ bị mất mặt và gây tiếng xấu cho khách sạn, người nhân viên khách sạn không chịu nhận tiền, nhưng đi tìm người hầu bàn để khiển trách. Người hầu bàn thề thốt rằng mình không hề nhận tiền nhưng chẳng ai chịu tin, anh chỉ biết giơ tay lên trời mà kêu than: - Hỡi Sự Thật đáng thương. Ngươi còn đó hay đã chết rồi. Nghe thế Sự Thật nhìn người hầu bàn và cố gắng thét lên: - Ta vẫn còn sống đây, nhưng đã ba ngày ta không có hạt cơm trong bụng. Giờ đây miệng ta bị lấp đầy, ta không thể nói được. Ngươi phải tự tranh đấu cho mình, lưỡi ta đã bị cột lại rồi. 
Sự Thật cố gắng nói thật lớn nhưng người hầu bàn không nghe thấy gì. Khi hai người ra khỏi khách sạn, sự Dối Trá cười nói nắc nẻ và nói với Sự Thật: - Ngươi phục tài ta chưa? Nhưng Sự Thật trả lời: - Ta thà chết đói còn hơn làm điều dối trá như ngươi. Từ đó, hai người vĩnh viễn chia tay nhau.

Trang hùynh sưu tầm

2 comments:

  1. Em sưu tầm bài này hay lắm em. Quả thật, ngay trên mạng cũng đầy ra đấy. Những kẻ tự tô vẽ cho mình thì được vây quanh nồng nhiệt. Còn người tranh đấu cho một sự thật thì bị ruồng rẫy, ghét bỏ, thậm chí họ còn mạt sát chửi rủa không tiếc lời.

    ReplyDelete